Hàng năm, việc chào đón ngày 20
tháng 11 - Ngày Quốc tế Hiến chương các nhà giáo, Ngày Thầy giáo Việt nam đánh
động đến trái tim hàng triệu con người. Người phương đông, đặc biệt là người Việt
với tâm thức "Không thày đố mày làm nên", "Một chữ cũng là thầy,
nửa chữ cũng là thầy", tin và học theo lối sống quân tử "Nhân, Lễ,
Nghĩa, Trí, tín"...thì công đức của người làm thày, lòng biết ơn đối với
các bậc dậy dỗ, khai sáng trong qua trình làm người và trưởng thành của mỗi cá
nhân là hết sức cao dày. Không ít người, được học các Thày, Cô rồi lại có cơ hội
trở thành "Thày giáo" của người khác, thế hệ khác còn coi ơn đức của các
nhà giáo tiền bối như vận nghiệp của mình. Các thế hệ, người trước mở dẫn, khai
tâm cho người sau, thế hệ sau càng làm cho ý nghĩa của nghề dạy học, dạy người
mỗi lúc, mỗi ngày càng thấm đẫm tình người, tình thày trò...Tuổi càng cao, lòng
tin và sự kính yêu dành cho các bậc làm Thày càng lớn, càng ấm áp. Và điều đó
làm nên tâm trạng bồi hồi, náo nức, ân sâu đối với các Thày Cô giáo nhân Ngày
20 tháng 11...
TUỔI NGOÀI 60 KỂ NHƯ ĐÃ BƯỚC VÀO MÙA THU CỦA CUỘC ĐỜI MỖI CON NGƯỜI. NGƯỜI LẠC QUAN COI GIAI ĐOẠN NÀY LÀ "MÙA THU VÀNG" CỦA ĐỜI MÌNH. NGƯỜI KHÁC VỚI NỖI LO TUỔI TÁC VÀ BỆNH TẬT COI ĐÂY LÀ MỘT GIAI ĐOẠN KHÓ KHĂN. LÀ NGƯỜI LẠC QUAN TÔI COI TUỔI NÀY LÀ TUỔI ĐỦ ĐỘ CHÍN CỦA NĂNG LỰC SÁNG TẠO, CỦA TỪNG TRẢI CUỘC ĐỜI. ĐIỀU ĐÓ KHIẾN TÔI MONG MUỐN HƯỚNG TỚI SỰ CỞI MỞ. ĐÓ LÀ LÝ DO NGƯỜI VIẾT BLOG NÀY TỰ GỌI NHỮNG TÂM SỰ CỦA CÁ NHÂN MÌNH LÀ "TỰ KHÚC THU"