Một mùa xuân mới lại đến. Sắc
xuân đang chực chờ trước cửa mỗi nhà, tiếp nhận cảm xúc của mỗi cá nhân trước
thềm năm mới. Thay vì đón năm mới bằng cách kiểm đếm năm cũ đang qua, tôi lại
hướng đến mùa xuân mới bằng một cảm nhận hoa - cảm nhận về hoa Đà Lạt. Nói đúng
hơn là cảm xúc về phong cách sắp đặt hoa của người Đà Lạt qua chuyến đi Tây
Nguyên vài tháng trước. Một cảm nhận bất chợt đón xuân về.
TUỔI NGOÀI 60 KỂ NHƯ ĐÃ BƯỚC VÀO MÙA THU CỦA CUỘC ĐỜI MỖI CON NGƯỜI. NGƯỜI LẠC QUAN COI GIAI ĐOẠN NÀY LÀ "MÙA THU VÀNG" CỦA ĐỜI MÌNH. NGƯỜI KHÁC VỚI NỖI LO TUỔI TÁC VÀ BỆNH TẬT COI ĐÂY LÀ MỘT GIAI ĐOẠN KHÓ KHĂN. LÀ NGƯỜI LẠC QUAN TÔI COI TUỔI NÀY LÀ TUỔI ĐỦ ĐỘ CHÍN CỦA NĂNG LỰC SÁNG TẠO, CỦA TỪNG TRẢI CUỘC ĐỜI. ĐIỀU ĐÓ KHIẾN TÔI MONG MUỐN HƯỚNG TỚI SỰ CỞI MỞ. ĐÓ LÀ LÝ DO NGƯỜI VIẾT BLOG NÀY TỰ GỌI NHỮNG TÂM SỰ CỦA CÁ NHÂN MÌNH LÀ "TỰ KHÚC THU"