Kỳ 9
(Tiếp theo kỳ
trước….)
…
Nhìn khuôn
mặt mệt mỏi của con út, dì tin nó biết nghe lời dì. Trước nay, nó không dám
trái lời dì bao giờ. Chỉ thương nó, đầu xanh tuổi trẻ...Cũng may, nó còn có dì
để tựa vai yên ủi...Vái lạy giời đất, cầu trời khấn phật đoái thương độ trì mong cho mẹ con nó sinh nở bình yên! Trong câu chuyện sau
hàng tháng trời không có tin tức của Hai Khánh, bà mang máng cảm nhận có điều
gì đó không ổn nhưng không dám nói ra, sợ con nhỏ nghĩ ngợi tổn sức. Út Thương
ngày ngày dựa cửa trông tin, song cũng giữ nằm lòng niềm tin về mối tình sông
nước. Nó nghĩ chắc ảnh phải mắc việc chi lớn lắm mới im lặng lâu vậy. Cái thai
trong bụng cứ mỗi tháng mỗi lớn. Đêm đêm, con Út thì thào chuyện với mầm sống
bé bỏng nằm ẩn sâu trong lòng mình, yên ủi nó: “Ba Khánh chắc nhớ má con mình lắm
nha...?!”
...