…..
(Tiếp theo)
Đây là cơ quan thứ hai mà lão Đán chuyển
đến từ sau cái đận chạy từ huyện lên tỉnh. Cơ quan đầu tiên là một cơ quan
tuyên truyền. Làm việc được đâu dăm năm, đơn thư từ các địa phương, đơn vị gửi
tới cứ ào ào. Nội dung đơn thư khoét sâu vào nghi án "B quay" của
lão, và không tán thành với vị trí và công việc của lão hiện nay. Họ kiện về tư
cách đạo đức, về vị thế tuyên truyền viên của lão, kiện cả đến cái cách ăn nói
"phộng phạo", "khôn không ra khôn, ngu không ra ngu" của
lão khi xuống địa phương, cơ sở. Lại hì hụi kiếm cách "chạy chỗ". Vẫn
"chỗ vịn" cũ, vốn đã "thăng lên" bậc trung ương hơn chục
năm rồi. Chỉ với vẻn vẹn có mỗi dòng thư tay ghi chéo bên lá đơn liên hệ chuyển
cơ quan công tác "Các đồng chí lưu ý giúp đỡ - Đoàn Suyền". Guồng máy
chạy êm thít, tổ chức chuyển lão về đơn vị này, một cơ sở đào tạo nghề. Lại vẫn
tiếp tục đơn thư như bươm bướm đổ về các cơ quan có trách nhiệm. Nhưng có lẽ
việc lão chỉ còn dăm ba năm công tác nên đơn thư được găm nằm "ngủ
quên" ở đâu đó, không thấy giải quyết gì. Mãi rồi cũng yên. May mà vừa vào
đơn vị trước được một năm, lão cũng được kết nạp đảng, nhờ mảnh giấy giới thiệu
đã qua lớp bồi dưỡng đối tượng kết nạp
"mua" được từ lão Diên - trạm trưởng Trạm giới thiệu và tiêu thụ sản
phẩm của xí nghiệp thủy tinh "Làng Tre" ngày nào. Duy có điều, chưa
bao giờ lão được giới thiệu vào cấp ủy, chưa bao giờ được bầu làm bí thư chi
bộ. Ở đâu cũng vậy, cả cơ quan cũ lẫn ở đây, cơ sở đào tạo nghề này. Là trưởng
đơn vị thật, nhưng cứ đụng đến cái vai phải ngồi dự hội nghị thành lập hoặc đại
hội hội cựu chiến binh là lão đánh bài tránh mặt, ủy quyền dự cho người khác
trong ban giám hiệu. Ngày lễ thành lập quân đội, ngày thương binh liệt sĩ, đố
có thấy mặt lão. Trong sở, có lẽ duy nhất chỉ có đơn vị này cấp trưởng không
phải là bí thư chi bộ, không nằm trong cấp ủy. "Chỉ còn gần hai năm nữa
thôi, mình thu xếp hạ cánh thật êm là yên chuyện, hết phim!". Lão nghĩ
bụng vậy khi cô cấp dưỡng nhà ăn gõ cửa bưng mâm cơm riêng của lão đưa vào. Với
tay mở tủ, ôm vò rượu "Ama Kông" nhờ tay hiệu trưởng Đại học Tây
Nguyên ở Buôn Mê Thuột mua giúp gửi ra, lão rót lấy một chén to. Xong bữa, lão
mở cánh cửa sau, định bước ra ngoài hành lang, đi về phía toilet cuối dãy rửa
mặt mũi.
- Chào sếp! Hôm nay sếp ở lại không về
với "hoa hậu phường" à?
- Ô! Cô giáo đấy à, tôi có việc làm thêm
buổi tối. Thế nào, mai về Hà Nội phải không?
- Vâng, em vừa xong học trình chiều nay
rồi. Mai tạm biệt bác, Em "xuôi".
Nhìn người thiếu phụ trẻ vai vắt chiếc
khăn tắm tươi rói bước vào toilet cuối hành lang, lão khép cửa phòng riêng lại.
Theo luồng gió nam, mùi nước hoa Chanel thoảng tới, lão nhắm mắt hít nhẹ. Phụ
nữ bây giờ sung sướng mà sành điệu thật.