Đêm
mùa đông thật lạnh. Chị kéo chiếc chăn len dày lên ngang cổ, khẽ xuýt xoa. Mùa
đông năm nay sao lạnh thế. Đã quá nửa đêm, giấc ngủ cứ chập chờn mãi không chịu
đến. Ngoài sân, có tiếng lá rụng thật khẽ. Lại một đêm dài nữa, người đàn bà
nằm nghe lá rụng. Căn hộ ba tầng, mỗi tầng chỉ mười lăm mét vuông như quá rộng
đối với một mình chị. Thêm một mùa đông nữa, chị mong Anh đến trong nỗi nhớ
nhung cồn cào.
Mùa đông này là mùa đông thứ hai, không
không phải vậy. Phải nói rằng đã hơn hai năm nay, Anh không ra Hà Nội. Trong
ngăn tủ đứng kia, mấy bộ quần áo của Anh vẫn treo đó. Có cả bộ mặc hè, thu có
cả bộ mặc mùa đông. Tất cả đều sạch sẽ, thơm tho in dấu tay Chị giặt giũ. Những
bộ quần áo treo trên mắc, nhắc đến Anh thật nhiều, mỗi khi chị mở tủ lấy đồ.
Phải, hơn hai năm rồi, không thấy Anh bay ra Hà Nội.