Xưa các Cụ ta tính tuổi cho con cháu luôn kèm thêm phép đếm có "tuổi Mụ", tuổi
kể từ khi sinh linh bắt đầu được đấng sinh thành kể là có mặt trong bào thai.
Coi trọng cuộc sống sinh học, tôi nghiêng về điều này vì nó nhân văn hơn cả thời
khắc đứa trẻ cất tiếng khóc đầu tiên mang dấu hiệu sinh tồn vật lí. Nay, vào
ngày sinh nhật, cũng nên phải nói theo mốc danh này, khi cuộc sống vật chất của
cá nhân bắt đầu bước vào tuổi bảy mươi lăm. Vâng! Tôi đã bước vào bậc tuổi này.
Tuổi mà các thế hệ đương đại tính cán mốc "U 80".
TUỔI NGOÀI 60 KỂ NHƯ ĐÃ BƯỚC VÀO MÙA THU CỦA CUỘC ĐỜI MỖI CON NGƯỜI. NGƯỜI LẠC QUAN COI GIAI ĐOẠN NÀY LÀ "MÙA THU VÀNG" CỦA ĐỜI MÌNH. NGƯỜI KHÁC VỚI NỖI LO TUỔI TÁC VÀ BỆNH TẬT COI ĐÂY LÀ MỘT GIAI ĐOẠN KHÓ KHĂN. LÀ NGƯỜI LẠC QUAN TÔI COI TUỔI NÀY LÀ TUỔI ĐỦ ĐỘ CHÍN CỦA NĂNG LỰC SÁNG TẠO, CỦA TỪNG TRẢI CUỘC ĐỜI. ĐIỀU ĐÓ KHIẾN TÔI MONG MUỐN HƯỚNG TỚI SỰ CỞI MỞ. ĐÓ LÀ LÝ DO NGƯỜI VIẾT BLOG NÀY TỰ GỌI NHỮNG TÂM SỰ CỦA CÁ NHÂN MÌNH LÀ "TỰ KHÚC THU"