Bách khoa toàn thư mở tiếng Việt Wikipedia
trên Internet viết về Thày Chu Văn An thế này:
….”Chu Văn An (chữ Hán: 朱文安; 1292–1370), tên thật là Chu An, hiệu là Tiều Ẩn (樵隱), tên chữ là Linh
Triệt (靈澤), là một nhà giáo, thầy thuốc, đại quan nhà Trần trong lịch
sử Việt Nam, được phong tước Văn
Trinh Công nên đời sau quen gọi
là Chu Văn An.
Quê ông ở làng Văn Thôn, xã Quang Liệt, huyện Thanh
Đàm (nay thuộc xóm Văn, xã Thanh Liệt, huyện Thanh Trì, Hà Nội.
Là người chính trực, đã từng đỗ Thái học sinh nhưng không ra làm quan mà mở trường dạy học ở làng
Huỳnh Cung, bên kia sông Tô Lịch,
ông có công lớn trong việc truyền bá, giáo dục tư tưởng đạo đức Khổng giáo vào Việt Nam. Vua Trần Minh Tông (1300–1357) vời ông ra làm tư nghiệp Quốc tử giám,
dạy cho Thái tử Trần Vượng, tức là vua Trần Hiến Tông tương lai. Đến đờiDụ Tông,
ông thấy quyền thần làm nhiều điều vô đạo, ông dâng Thất trảm sớ xin chém 7 tên gian nịnh, nhưng vua không nghe. Ông
chán nản từ quan về ở núi Phượng Hoàng (Chí Linh, Hải Dương),
lấy hiệu là Tiều ẩn (người đi ẩn hái củi), dạy học, viết
sách cho tới khi mất.
Cuộc đời
thanh bạch và tiết tháo của ông là tấm gương sáng của thời phong kiến Việt Nam.
Ông là một trong số rất ít bậc hiền nho được thờ ở Văn Miếu. Sự nghiệp
của ông được ghi lại trong văn bia ở Văn
Miếu-Quốc Tử Giám.
Hiện nay còn
lăng mộ và đền thờ của ông nằm trên núi Phượng Hoàng, thuộc xã Văn An; cách khu
di tích Côn Sơn khoảng 4 km. Đây là một điểm di tích văn hoá và danh
thắng, với cảnh rừng thông đẹp trùng điệp, có đền thờ cũ và mới xây xong năm
2007. Lăng mộ Chu Văn An nằm trong khu di tích này. Lễ hội vào tháng tám và
tháng một, trọng hội vào ngày 25-8 và 26-11. Khu di tích được xếp hạng năm
1998.
Câu đối thờ
Chu An:
Trần vãn thử
hà thời, dục vịnh đại phi hiền giả lạc
Phượng sơn
tồn ẩn xứ, trĩ lưu trường ngưỡng triết nhân phong
Dịch :
Cuối đời
Trần là thời nào, ngâm vịnh rong chơi há chẳng phải là cái thú vui của bậc hiền
giả?
Núi Phượng
vẫn còn dấu vết ở ẩn, đỉnh non vẫn mãi mãi ngưỡng mộ phong thái của kẻ triết
nhân !
Ông được Đại
Việt Sử Ký Toàn Thư chép
An (người
Thanh Đàm), tính cương nghị, thẳng thắn, sửa mình trong sạch, bền giữ tiết
tháo, không cầu lợi lộc. Ông ở nhà đọc sách, học vấn tinh thông, nổi tiếng gần
xa, học trò đầy cửa, thường có kẻ đỗ đại khoa, vào chính phủ. Như Phạm
Sư Mạnh, Lê Bá Quát đã làm hành khiển mà
vẫn giữ lễ học trò, khi đến thăm thầy thì lạy hỏi ở dưới giường, được nói
chuyện với thầy vài câu rồi đi xa thì lấy làm mừng lắm. Kẻ nào xấu thì ông
nghiêm khắc trách mắng, thậm chí la hét không cho vào. Ông là người trong sạch,
thẳng thắn, nghiêm nghị, lẫm liệt đáng sợ đến như vậy đấy. Minh Tông mời ông là Quốc
Tử giám tư nghiệp, dạy thái tử học.
Dụ Tông ham
chơi bời luời chính sự, quyền thần nhiều kẻ làm trái phép nước, An khuyên can,
[Dụ Tông] không nghe, bèn dâng sớ xin chém bảy tên nịnh thần, đều là những kẻ
quyền thế được vua yêu. Người bấy giờ gọi là "Thất
trảm sớ". Sớ dâng lên nhưng không được trả lời, ông liền treo
mũ về quê.
Ông thích núi Chí Linh, bèn đến ở đấy. Khi nào có
triều hội lớn thì đến kinh sư. Dụ Tông đem chính sự trao cho ông, ông từ chối
không nhận. Hiến
Từ thái hoàng thái hậu bảo: "Ông ta là người
không thể nào bắt làm tôi được, ta sai bảo thế nào được ông ta?". Vua sai
nội thần đem quần áo ban cho ông. Ông lạy tạ xong, liền đem cho người khác hết.
Thiên hạ đều cho là bậc cao thượng.
Đến khi Dụ
Tông băng, quốc thống suýt mất, nghe tin các quan đến lập vua, ông mừng
lắm. Chống gậy đến xin bái yết, xong lại xin trở về quê, từ chối không nhận
chức gì. Khi ông mất Vuasai quân đến
tế, ban tặng tên thụy, ít lâu sau có lệnh cho tòng tự ở Văn miếu……”
Nhà sử học Tăng Bá Hoành, Chủ tịch Hội Sử học tỉnh Hải Dương viết về di tích và
lễ hội Đền thờ Chu Văn An có đoạn như sau:
….” Được phép của Bộ Văn hoá
Thông tin, năm 1997 Bảo tàng Hải Dương đã tiến hành điền dã, khai quật khảo cổ
học, tìm được hầu hết các di tích nói trên. Những di tích này đều được xây dựng
từ thời Trần. Am Lệ Kỳ thuộc khu vực chùa Kỳ Lân, ở bên kia suối, cách 100m về
phía bắc đền. Giếng Son nay chưa tìm được di tích, nhưng son ở đây còn khá
nhiều, dễ tìm trên đường ven suối. Bên mộ thầy Chu còn tìm được nhiều đồ gốm
đương thời.
Tại di tích còn 5 tấm bia:
- Trùng tu Lệ Kỳ tự- thế kỷ
XVII
- Chu Văn Trinh tiên sinh ẩn
cư xử, khắc năm Cảnh Hưng 45 (1784)
- 3 tấm bia nói về thân thế
sự nghiệp Chu Văn An và quá trình trùng tu di tích và quá trình trùng tu di
tích vào các năm 1837, 1841, 1857. Đây là những văn bản quý xác định các danh
nhân đã sống và qua đời tại đây. Có thể nói khi Chu Văn An về núi Phượng Hoàng
thì đây là một danh lam cổ tích và từ đó các công trình tiếp tục được tôn tạo.
Sau khi ông qua đời, các vị đại danh nho và quan lại địa phương thường đến thăm
viếng, trùng tu đền thờ, lập bia ghi sự tích.
Sinh thời, Chu Văn An biên
soạn nhiều sách để dạy học và sáng tác nhiều thơ văn như Tứ thư thuyết ước,
Tiều ẩn thi tập, Tiều ẩn quốc ngữ thi tập, Y học yếu giải... Nay phần lớn đã
thất truyền, chỉ còn lại 12 bài thơ chữ Hán và tập Y học yếu giải. Những bài
thơ còn lại đến nay phần lớn được sáng tác trong những năm cuối đời ở Phượng Hoàng
như các bài: Linh Sơn tạp hứng, Thanh Lương giang, Miết Trì, Xuân đán, Sơ hạ...
Căn cứ kết quả khảo cổ học và
được sự nhất trí của chính quyền các cấp, Bảo tàng Hải Dương, UBND xã Văn An và
ngành Giáo dục- Đào tạo đã tiến hành một cuộc đại trùng tu và tôn tạo các hạng
mục công trình tại khu di tích, bằng kinh phí của giáo viên học sinh của nhiều
tỉnh thành trong nước công đức, nhằm phát huy truyền thống văn hoá- giáo dục
của nước nhà, khai thác tốt nhất một miền núi trù phú và tươi đẹp, biến Phượng
Hoàng thành một điểm du lịch trong hệ thống du lịch của huyện Chí Linh.
Trong một thời gian ngắn,
chưa đầy 3 tháng, dưới sự chỉ đạo tích cực và sát sao của cơ quan chuyên môn,
Đảng bộ và nhân dân xã Văn An cùng với các ngành hữu quan đã làm được những
việc lớn trong hoàn cảnh kinh phí khó khăn, thời tiết không thuận lợi.
Mở con đường 3km vào di tích
qua các suối, khe, núi đèo hiểm trở, đây ví như Đường Trường Sơn của nhân dân
xã Văn An; trùng tu tôn tạo lăng mộ Chu Văn An, quy hoạch khu di tích để chuẩn
bị cho các công trình tiếp theo, tạo mối quan hệ giao hữu tốt đẹp với nhân dân
xã Thanh Liệt- quê hương của danh nhân. Trước ngày hoàn thành công trình, Đảng
bộ và nhân dân Thanh Liệt đã công đức một pho tượng thầy Chu, biểu trưng cho
tình cảm thắm thiết giữ hai nơi.
….Thời phong kiến, lễ hội đền
Phượng Hoàng, tức đền thờ Chu Văn An rất giản dị, chỉ trong phạm vi làng xã
trong ngày qua đời của nhà giáo. Hằng năm, xuân thu nhị kỳ, các vị quan chức
địa phương có đến thắp hương thầy nhưng không tạo thành hội. Hội lớn đầu tiên
có qui mô cấp tỉnh ở đây có lẽ là ngày 12- 8 năm Đinh Sửu (1997), lễ khánh
thành trùng tu bước I đền thờ nhà giáo đã được tổ chức trọng thể tại khu di
tích, được giáo giới, học sinh và nhân dân địa phương hưởng ứng nhiệt liệt
trước sự chứng kiến của các ngành hữu quan. Sự có mặt của đại diện ngành giáo
dục, học sinh và nhân dân địa phương là một biểu hiện quyết tâm phát huy truyền
thống hiếu học, đạo đức làm thầy nhằm phục hưng nền giáo dục và văn hoá nước
nhà. Trong ngày hội đầu tiên này có hàng nghìn giáo viên và học sinh của Chí
Linh và của Trường Chu Văn An (Hà Nội) đến cắm trại từ điện
Lưu Quang đến lăng mộ của thầy. Các em vui chơi ca hát, tìm hiểu di tích suốt
hai ngày, báo hiệu một tương lai tốt đẹp cho khu di tích.
Sau một năm, Điện Lưu Quang-
nơi ở dậy học của thầy được tái tạo. Trước khi xây dựng nền điện Lưu Quang đã
tiến hành khai quật, tìm được nhiều di vật quý, trong đó có pho tượng đá cao
80cm, ngờ rằng tượng thầy Chu. Tại đây còn tìm thấy tượng Cửu Long, nghĩa là có
lúc biến thành chùa. Vì chùa Lệ Kỳ bị huỷ diệt nên nhân dân mang tượng vào điện
để thờ trong khi chưa có điều kiện để khôi phục chùa.
Miết Trì, sân vườn được tôn
tạo làm cho khu di tích khang trang.
Ngày hội về nguồn, một loại
hình lễ hội mới được hình thành tại khu di tích.
Đúng vào dịp kỷ niệm 707 năm
ngày sinh của danh nhân 25/8 năm Kỷ Mão (1999), tại khu di tích đã làm lễ khánh
thành, điện Lưu Quang và lễ đón nhận bằng công nhân di tích cấp quốc gia. Đây
là lễ hội lớn thứ hai diễn ra tại khu di tích. Ngoài giáo viên, học sinh và
nhân dân huyện Chí Linh còn có đại diện giáo viên các huyện thị, đại biểu của
Bộ Văn hoá, Giáo dục, trường Chu Văn An Hà Nội và đoàn đại biểu quê hương danh
nhân. Hội kéo dài hai ngày, được nhân dân địa phương và học sinh hưởng ứng
nhiệt liệt.
Việc khôi phục và tôn tạo khu
di tích Phượng Hoàng không chỉ ngành giáo dục hưởng ứng tích cực mà còn được
các tổ chức nhà nước và xã hội ủng hộ tích cực. Năm 2002, Quân khu III công đức
con đường nhựa 8km vào khu di tích. Năm 2005, nhiều công trình lớn tại khu di
tích đã được khởi công. Ngày 26/11 Mậu Tý (4/01/2008), đúng vào kỷ niệm 638 năm
ngày qua đời của danh nhân, công trình tôn tạo đền Chu Văn An khánh thành, tạo
nên một không gian thiêng liêng hoành tráng, tương xứng với vị thế của người
thầy vĩ đại. Đây cũng là ngày hội lớn tại khu di tích, do Bộ Giáo dục và UBND
tỉnh tổ chức.
Tiếp sau đó, tổ chức lễ hội
về nguồn, nhân kỷ niệm 608 năm ngày nhà giáo qua đời 25- 26/11 Mậu Tý (2008),
thu hút ngót một vạn giáo viên, học sinh các trường tham dự trong hai ngày. Hai
ngày đó, giáo viên, học sinh ôn lại lịch sử giáo dục nước nhà, lịch sử khu di
tích với sự nghiệp của thầy Chu, biểu diễn văn nghệ, chơi thư pháp. Học sinh
một số trường đã làm các biểu ngữ lấy trong Giáo khoa thư xưa hay Tam tự kinh
như: Tiên học lễ, hậu học văn, Nhân bất học, bất tri lý... Những
trò diễn ở đây trong sáng, phục vụ giáo dục.
Ngày 21/08/2009, Bộ Giáo dục-
Đào tạo, đại diện ngành Giáo dục- Đào tạo của 63 tỉnh thành tổ chức dâng hương
tại đền, thể hiện lòng tri ân và quyết tâm phục hưng nền giáo dục. Tối hôm sau,
tổ chức giao lưu giữa các nhà nghiên cứu lịch sử với những thầy cô giáo và học
sinh tiên tiến của cả nước về tiểu sử và sự nghiệp của thầy Chu, sau đó Bộ Giáo
dục- Đào tạo phát phần thưởng cho những học sinh xuất sắc.
Như vậy một loại lễ hội mới
ra đời, lễ hội của thầy và trò nhớ về cội nguồn của đạo học và khuyến học.
Thành phần của khánh hành hương chủ yếu là giáo viên và học sinh cả nước. Giáo
dục và khuyến học là nền tảng tạo nên tri thức của toàn dân, chính vì lẽ đó mà
lễ hội về nguồn được nhân dân và giáo viên học sinh hưởng ứng, chắc chắn sẽ
ngày càng phát triển và phát huy hiệu quả.
Từ một phế tích đã mai một
qua nhiều năm, nay trở thành nơi thăm quan, nghiên cứu, du lịch hấp dẫn, trước
hết là của giáo viên và học sinh cả nước, góp phần tích cực vào việc giáo dục
thế hệ trẻ. Ngày sinh và ngày qua đời của nhà giáo xưa chỉ là việc của Hội tư
văn và quan chức địa phương, nay trở thành ngày hội về nguồn của hành vạn thầy
và trò trong cả nước. Không những thế, hàng ngày khu di tích tấp nập khách tham
quan, chiêm bái, tưởng nhớ công ơn người thày vĩ đại, cầu mong cho con em học
hành tiến tới xứng đáng với truyền thống hiếu học của dân tộc.
Từ ngày di
tích được trùng tu, tôn tạo, đời sống chính trị, văn học, xã hội của nhân dân
địa phương không ngừng được cải thiện, đặc biệt là sự nghiệp giáo
dục phát triển khá toàn diện và vững chắc, số học sinh đỗ đại học và cao đẳng
hằng năm không ngừng tăng. Đây là một ví dụ sinh động về sự nghiệp văn hoá tác
động đến đời sống xã hội của một địa phương mà trước hết là giáo dục.”…
Nguồn: “Lễ hội dân gian Hải Dương”- Sở
Văn hóa Thể thao và Du lịch Hải Dương xuất bản, năm 2010. -452 tr.
Một số hình ảnh Đền
thờ Chu Văn An trên
núi Phượng Hoàng, thuộc xã Văn An, huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương.(Xem anbum
ảnh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét