Hơn một năm đã qua, kể từ ngày Đại
tướng Võ Nguyên Giáp, người Anh cả của Quân đội nhân dân Việt Nam qua đời. Sự
kiện khiến mỗi người dân Việt Nam cảm thấy nỗi mất mát quá lớn không chỉ với
gia đình người thân của Đại tướng mà còn cả với mỗi người dân trên mảnh đất
hình chữ S thân thương này. Tôi vẫn cứ day dứt mãi khi không thể có được một lần
đứng trước cửa ngôi nhà số 30 Hoàng Diệu nổi tiếng với hương nến trong tay bái
biệt Người. Hoặc nuối tiếc khi không được có cơ hội đứng lẫn trong hàng người
kéo dài bất tận tiễn đưa Người trên hè phố những con đường Hà Nội nơi những chiếc
linh xa đưa Người lên đường về nơi an nghỉ cuối cùng...
Nay thì tôi đã yên vợi lòng mình khi
may mắn được tham gia chuyến đi cùng với Câu lạc bộ Hán Nôm Hải Dương hành
hương về nơi yên nằm vĩnh hằng của con người vĩ đại ấy: Vũng Chùa và Nhà ở của
Người nơi quê Mẹ Quảng Bình.
Giữa bảng lảng sương chiều đầu đông
đất thiêng Vũng Chùa (Quảng Trạch, Quảng Bình), chúng tôi đã cùng nhau thắp nén tâm nhang,
nghiêng mình trước anh linh của Người. Hơn một triệu con người từ khắp mọi nơi
trên đất nước chúng ta đã đặt chân đến nơi này viếng mộ Đại tướng. Con người
Văn - Võ kiêm toàn ấy chắc sẽ dịu dàng nở nụ cười hiền hậu với mỗi dáng hình
con dân đang đứng lặng trước nấm mộ đơn sơ. Vũng Chùa, mỗi con gió như thấm đẫm
hương thơm nhang nến, mỗi tia nắng như ve vuốt nhẹ nhàng lên mỗi cánh hoa, vòng
hoa dâng cúng. Nơi này, rồi mãi mãi sẽ là địa danh không chỉ tự hào riêng với từng
người dân quê hương Người mà còn là mảnh đất địa linh trong tâm hồn mỗi người
dân đất Việt.
Di chuyển về thăm quê hương Người
vào một sáng vương nắng thu se se lạnh, chúng tôi về thăm căn nhà gỗ 3
gian tại làng An Xá, xã Lộc Thủy, huyện Lệ thủy, Quảng Bình - ngôi nhà tuổi thơ
của Đại tướng Võ Nguyên Giáp.
Bàn thờ đó, những nén hương hầu như cháy đỏ mỗi giờ và nụ cười thân thiện của Ông
Võ Đại Hàm (cháu gọi Đại tướng bằng chú, đồng thời là người trong nom ngôi nhà
tưởng niệm) nhắc nhớ về tuổi
thơ và những dấu chân đâu đó còn để lại bên thềm, ngoài ngõ... của Người. Xúc động,
tiếc thương và lòng biết ơn dâng trào. Chúng tôi chắc sẽ còn ghi nhớ rất lâu về chuyến hành hương này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét