NHA TRANG MÙA THU

NHA TRANG MÙA THU
MẮT BIỂN MÙA THU

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2018

PHÚC PHẬN ĐÀN ÔNG (TRUYỆN – KỲ 32) BÌNH DƯƠNG


(Tiếp theo và hết)
Sau bốn tháng trời tất bật, lo toan cuối cùng ngôi nhà tình nghĩa "trong mơ" của xí nghiệp trao cho cũng hoàn thành.

Tất nhiên, gia đình ông Toàn cũng bổ "lợn tiết kiệm" ra để thêm thắt vào. Ngôi nhà tường trình mái lá được nhanh chóng dỡ ra. Xã giúp ông bà Toàn tá túc tạm trong hai gian để không của Hợp tác xã mua bán xã. Ông Trực, ông Bường tìm thuê thợ xây, mua nguyên vật liệu làm các thủ tục xin phép xây dựng với chính quyền địa phương. Ngày qua ngày, trên mảnh đất cũ ngôi nhà mới cứ dần hình thành. Nhà xây ba gian hai buồng ngủ, hai chái bếp núc, nhà vệ sinh khép kín tường lăn sơn trong ngoài. Móng đổ dự ứng để lên tầng, khung cột, tường bao một mươi, mái tôn chống nóng, chống ồn. Khuôn viên ngôi nhà có tường bao, sân gạch Giếng Đáy hẳn hoi. Toàn bộ đồ đoàn nội thất cu Được thêm cặp tiền tăng ca, tiền thưởng cả năm trời dồn vào. Công trình hoàn thiện có hợp đồng nước sạch vào khắp chỗ. Bếp ga, bình nóng lạnh, tủ lạnh Hitachi, truyền hình thông minh "Sony 42 inh". So với bà con trong xã, những ngôi nhà như vậy chỉ đếm không quá số bốn chục hộ. Nhân ngày khánh thành, trước đông đảo bà con xóm láng và toàn thể cán bộ Đảng ủy, UBND xã; ông Toàn xin với xã cho mình …"rút khỏi danh sách hộ cận nghèo", dành tiêu chuẩn cho hộ gia đình khó khăn hơn. Cậu cả Được mơ một hai năm nữa sắm thêm chiếc điều hòa nhiệt độ cho người già, trẻ nhỏ bớt cực mùa hè.
Nhà cửa xong xuôi, ông Toàn bàn với vợ xây mộ cho bà Bầm. Trong làng, trong xã nhiều nhà đã xây lại mộ rồi. Để nấm đất bạc màu gió sương giữa lô xô mộ xây to nhỏ xung quanh cứ thấy áy náy thế nào?! Bà Phúc bàn với con, sớt ra một góc sổ tiết kiệm của thằng cháu thêm tiền với ông bà xây mộ cụ ngoại.
Từ chỗ ngồi bên khuôn mộ mới xây, ông Toàn có thể nhìn thấy màu xanh lá mạ của mái tôn nhà mình phía xa kia. Gió thu quạt ngang làn hương mới thắp bay la đà. Chợt bà Phúc bấu tay chồng:
- Cụ về nhận lễ ông kìa! Con lạy mẹ, mẹ về nhận con nhận cháu…
Giữa thinh không vắng lặng, có tiếng vo vo rất nhẹ. Bóng một con ong đất sọc đen vàng bay lượn hai ba vòng sát quanh bát hương. Làn hương bỗng rất lạ cứ bay lên thẳng tắp không nghiêng ngả. Ít giây sau, bỗng con ong đất bay thẳng đứng lên cao, bỗng chốc đã không còn thấy bóng dáng và tiếng vỗ cánh vo vo đều đều của nó đâu nữa…
Ngẩng mặt lên trời kính cẩn vái ba vái, ông Toàn chợt thấy lòng tĩnh lặng hẳn. Giữa không khí nghiêm ngắn, ông bỗng thốt lên:
- Vài ba ngày tới, anh Được thuê giúp tôi chiếc xe con năm chỗ ngồi. Gia đình mình về vùng núi Yên Tử thăm lại ngôi chùa Hang…Bốn mươi năm rồi, tôi chưa có dịp nào về thăm nơi cũ. Quê quán không biết phương nào, nhưng cửa Phật cho mình tá túc lúc còn nhỏ phải có ngày có bổn phận về thăm và tạ ơn. Bố vẫn thường mơ đến một lần về thăm nhà chùa như vậy…
Bà Phúc lại ứa nước mắt. Ông ấy nói phải, dù chẳng rõ quê hương chôn nhau cắt rốn là đâu thì bước chân ra đi lập thân lập nghiệp từ nơi nào phải coi nơi ấy là nguồn cội.
Hết.
B.D
Hà nội - Tháng 4, 2018.


Không có nhận xét nào: