NHA TRANG MÙA THU

NHA TRANG MÙA THU
MẮT BIỂN MÙA THU

Thứ Năm, 12 tháng 11, 2020

"TẾ BÀO GỐC" (TRUYỆN) - BÌNH DƯƠNG

 Kỳ 6

(Tiếp theo kỳ trước…)

…  

       - Dạ thưa chú! Con gặp hạn may gặp gia đình bé Thương đây cứu giúp mới còn nguyên mạng về với chú đây. Út Thương à! Đây là Chú Hùng trưởng trạm, chị Thắm y tế, thằng ba Hưng tài công...

       - Dạ! Con chào các Chú, các anh chị...

       - Lên trên này đi con. Lên uống miếng nước, kể chuyện thằng Khánh gặp nạn ra sao cho bọn chú nghe đi cháu...

       - Dạ, để anh Hai bá cáo lại sự việc với chú và các anh các chị. Con đưa được anh Hai về đến đây yên ổn là mừng húm rồi. Con xin phép Chú và các anh các chị phải về gấp, ở nhà còn Dì con đợi có việc. Bữa nào rảnh, con xin lại thăm Chú và các anh các chị....

       Miệng nói, tay chống sào Út Thương khéo léo trở mũi chiếc xuồng. Trên chiếc sà lan máy, mọi người bịn rịn khua khua tay chào. Giữa lô nhô mấy người đứng đó, Út thấy Khánh hua cả hai tay vẫy vẫy, đôi mắt dõi theo trống vắng. Trên đường về, cặp mắt biết nói ấy của cậu chàng cứ bám riết lấy tâm trí con nhỏ. Lần đầu trong đời, con Thương biết đến nỗi buồn chia tay người khác giới. Dọc đường, nó cứ nghĩ miết  câu chuyện của một ngày một đêm đã qua mà thấy nửa dài nửa ngắn, nửa mau nửa lâu. Trong lòng thấy chợt buồn, chợt vui...Về đến bờ kinh nhà nhìn lên bậu cửa, thấy Dì Ba ngồi đó ngóng trông dáng chộn rộn. Cả chiều trưa, thoáng nhìn qua con mắt đượm buồn, thi thoảng lại xa xăm miên man Dì biết chắc con nhỏ vương vào cơn "say nắng" đầu đời rồi. Suốt mấy ngày trời sau đó, ngó nó lúc vui lúc buồn, lúc ngớ nga ngớ ngẩn mắc cười. Dì không đôi hồi vặn hỏi thêm gì câu chuyện của nó nữa, nhưng cái dáng nằm, dáng ngồi ngẩn ngơ của nó không dấu được nỗi niềm trong tâm. Nó có vẻ nhớ thằng nhỏ, quýnh quáng được việc nọ hỏng việc kia. Nghĩ tới nghĩ lui, vừa thấy thương vừa chợt thoáng lo lo cho nó...Quay trở lui hàng chục năm về trước, nhớ lại cuộc sống trôi nổi ngày nào của mình khiến dì lặng người suy nghĩ...

*

*       *

       Cùng là phận trôi nổi sông nước, nhưng khúc nhôi đường bước của dì Ba Hơn cay cực nhiều đường so với con Thương. Cũng côi cút, vất vưởng nay đây mai đó đến nỗi không nhớ được quê quán, thân phận sau trước ra sao. Biết biết đôi chút đã yên phận làm thuê làm mướn khắp bờ bãi nọ, khúc sông kia. Cuộc sống cứ trôi nổi vậy cho đến lúc cô gái bước qua tuổi dậy thì. Theo chân một bà dòng dòng quá tuổi lỡ thì, dì làm thuê cho một thuyền buôn than hầm. Những chuyến đi trải miết qua tận mũi Năm căn, qua mênh mang Tháp mười; khi chèo xuôi khi táp vô bờ neo đậu đây đó xuống hàng, bữa lại nhận than hầm lên từ nhiều vựa khác nhau. Chiếc thuyền buôn than cả chủ lẫn người làm thuê chưa đến dăm bảy mạng lênh đênh hết tháng này qua tháng khác, năm nọ qua năm kia dạt trôi đủ các nẻo đường sông nước. Lên vàm đông, xuống vàm tây khi gom hàng khi xuống bến không biết bao nhiêu lượt thuyền than lớn nhỏ. Than hầm thì đủ loại, than đước, than cây, than gốc vàm... chất đầy lòng chiếc thuyền đinh chạy máy dầu. Thương lái khi thì đón bãi, bữa thì cặp mạn chất hàng lên, đổ hàng xuống. Gia đình chủ thuyền chỉ một vợ, một chồng. Vợ ông chủ già khấc đã lớn hơn chồng đến vài ba tuổi lại sớm già, nhìn thoáng qua cũng biết không phải người sông nước. Bả thuộc dòng kiệm lời sống u ẩn, suốt ngày ẩn khuất qua lại như cái bóng trên con thuyền phó mặc chuyện ăn làm sai khiến cho chồng và đám người làm thuê. Nhìn dáng người khô khẳng, cũ cũ con cái không có đám người làm cũng chẳng có mấy ai dám gần gụi nhiều. "Mợ chủ", họ gọi bà như vậy. "Mợ chủ" nhai trầu suốt ngày, quanh mép lúc nào cũng dịn nước quết trầu đỏ quạch trông nom việc bán buôn, thu tiền thu nợ. Mỗi khi thuyền dừng đỗ, đôi bữa thấy bà xuống bến theo chân đám bạn chài tìm đến các cửa chùa chiền, miếu mạo cúng khấn, cầu may cầu lộc. Biết tính giăng mắc của chồng, bà mặc ông la cà rượu chè, gái gú dọc đường. Không thấy đôi vợ chồng nhà chủ cãi vã nhau bao giờ. Bà vợ suốt ngày câm nín, chỉ lo bom bỏm ôm chặt đồng tiền kiếm được và sân si chuyện lễ bái. Con Hơn cùng với đám người làm thuê sớm chiều luôn tay khuân lên, vác xuống ngày nọ qua ngày kia hàng đống tải than hầm trôi nổi theo dòng; đầu tóc mình mẩy lúc nào cũng đen nhẻm bụi than. Hùng hục suốt ngày, bữa nào rỗi rãi được vài ba ngày ngơi tay thì buông lưới, thả câu kiếm bữa...Trên miền đất Rồng chín khúc này họ cứ la tha sông nước khắp nơi như vậy. Và hầu như không còn dư ngày giờ để đếm ngày đếm tuổi. Cho đến một bữa...

       - Hôm nay, tao cho mấy đứa bay lên bờ chơi một bữa coi hát hội chợ. Tối xuống, về thuyền sớm sớm nghỉ ngơi. Canh ba nhổ neo qua nhánh Vàm tây vào sông Hậu....

       Vùng sông Tiền, sông Hậu này mỗi dịp đây đó mở hội chợ đám sông nước coi là ngày lên bờ lấy hên. Lô - tô, bầu sóc tôm cua hút người lắm. Lại còn hàng hóa, vải vóc chợ phiên, hát bội cải lương, tân nhạc... diễn ảo thuật nuốt dầu nóng phun "rồng lửa". Cứ là hoa cả mắt! Bà chủ thì khỏi nói, bà cũng có thú vui riêng của bà bên các chầu hát cải lương thâu đêm suốt sáng, thỏa sức ngắm nghía các giai nhân tài tử, đắm đuối nghe sáu câu vọng cổ, tân cổ giao duyên than khóc ngút ngàn...Mỗi dịp vậy, người đàn bà khô khấc ấy như con sâu ngài lột xác. Mặt mũi bừng sắc, dáng đi cũng ẻo lả hơn thường ngày. Bà lên bờ háo hức và luôn trở về thuyền sau tất cả mọi người.

       Trúng ngày thấy tháng, Ba Hơn thấy mệt mệt trong người nên có vẻ không háo hức với bữa lên bờ chơi hội. Nó thưa với ông chủ: "Bẩm Ông chủ! Con ở dưới thuyền thôi, hôm nay con thấy mệt oải chẳng muốn đi đâu. Ông để con với thằng Tư ở dưới thuyền trông hàng...!" Thằng Tư Tờ cũng hàng dân làm thuê, nhỉnh hơn con Hơn vài ba tuổi, ngồng ngộc dở tính nửa câm nửa điếc tật nguyền chẳng mấy khi được vợ chồng chủ thuyền cho nhấc chân lên bờ, mà hễ có lên chắc nó không biết đường mà về nữa. Bù lại, vóc dáng nó vậm vạp khỏe mạnh. Thường khi, cứ chất lên vai nó một chồng ba bốn tải than cũng chẳng ăn chung gì. Người nó cứ thẳng tưng, ghé vai vác chồng tải nặng cả tạ băng băng lên xuống cầu ván không xiên vẹo gì. Ăn khỏe, ngủ khỏe làm cũng khỏe lại ngồng ngộc nên dễ sai bảo. Trong đám người làm, nó có vẻ gần gũi với con Hơn, cũng chẳng biết vì sao nữa.

       - Ừa! Mày không muốn đi chơi thì cứ ở lại. Trông chừng thằng Tư cho tao, đừng để nó mó máy vào hầm heo dầu. Tao lên bến làm vài be đế rồi về thuyền nghen!



(Mời xem tiếp kỳ sau)

1 nhận xét:

Unknown nói...

Merkur Solingen Slot Online - Play Free Demo at Free Casino
MERKUR SINGULAR GRATISOLAND ROTOBET. 출장샵 5. 3D. 3D. 1,2,3. 3D. 1xbet app 1,3,4. 4D. 4D. 3D. 3D. 1,4. 4D. 3D. 3D. 3D. 4D. 벳 인포 3D. 4D. 3D. 4D. 3D. 3D. 4D. 출장안마 3D. 4D. 4D. 3D. 4D. 4D. 바카라사이트 3D. 3D. 4D. 4D. 3D. 4D. 4D. 4D. 3D. 4D. 4D. 3D. 3D.