Kỳ 1…..
Chiếc xe
con chầm chậm lăn bánh trên con đường đổ beton nhựa asphalt, lượn theo đường đồng
mức dẫn lên bãi đỗ của khu nghĩa trang trên đỉnh ngọn đồi nơi ngoại vi thành phố
khi trời vừa tan sương. Ở vùng cao Yên Bái này, vào mùa thanh minh sương còn bảng
lảng khắp núi đồi mãi tới gần chín giờ sáng. Đây đó, những
hạt sương sớm còn lung linh đầu cành, ngọn lá trên mọi hàng cây xanh ven đường.
Không khí nhuốm chút se lạnh trầm mặc, lên đến khu mộ nằm xếp hàng xếp lớp trên
đỉnh đồi còn tĩnh lặng hơn. Có thể nghe rõ tiếng nước chảy róc rách từ khe núi
phía bên, lẫn giữa tiếng mõ tre lốc cốc đeo trên vòng cổ của đàn trâu nhà ai thả
rông dưới chân đồi. Quang lặng lẽ mở cửa xe, day người dặn lại: "Bác chịu
khó đợi tôi dưới này một chút, có thể hơi lâu đấy...". Người lái xe khẽ
khàng "Vâng! Chú cứ yên tâm, tôi đợi được...". Người khách thuê xe
lên đây có gương mặt hơi buồn, nhưng hiền lành và giọng nói ấm nhẹ nửa trung nửa
bắc. Anh ta gặp bác chiều tối qua dưới hè đường trước cửa một khách sạn nhỏ ở
trung tâm thành phố. Hẹn thuê xe nửa ngày. Hôm nay là ngày giữa tuần, khách
cũng không nhiều, nhất là ở chốn phố núi đất rộng người thưa. Mùa này, có được
một hợp đồng thuê xe vậy cũng là tốt lắm rồi, thời buổi kinh tế mới mẻ
"cung nhiều, cầu ít" này muốn hơn cũng không được...