(Kỳ 22)
(Tiếp theo kỳ trước)
.......
...Trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê,
thằng Đán cựa mình, mở mắt. Đầu tiên, nó chợt có ý định đưa tay lên mắt che ánh
sáng quá lóa, nhưng không cử động được tay chân như ý muốn. Toàn thân nặng
chịch, bất động như bị ép dán chặt xuống đất. Sao nó lại ở đây, nó vẫn đang
mang máng nghĩ rằng mình đang trôi theo dòng suối ngầu bọt trắng kia mà?! Mà
thôi chết, bóng đen nào đổ xuống mặt nó thế này!