Kỳ 2....(Tiếp theo kỳ trước)
….Nhà em dưới phố, đi lại cũng thuận nên chiều bà, năm
nào em cũng đưa bà lên...
- Dạ! Thế
thì quý hóa quá, ông nhà thật có phước...
- Em xin
phép bác, mải nói thêm dăm ba câu chuyện làm mất thì giờ của bác. Em cảm ơn bác
nhé, để em xuống kẻo bà em chờ đợi lâu...
- Dạ,
không có sao...
Người phụ
nữ quay người, nhẹ bước xuống từng bậc thang. Đưa mắt dõi theo, chợt Quang thấy
lòng mình chùng xuống. Có cái gì đó rung nhẹ nơi đáy sâu tâm khảm. Anh chợt thấy
như mình và người phụ nữ nọ có cái gì đó thật thân thuộc, không lẽ...Đây là
ngôi mộ người cha của anh mà má anh chỉ cho anh mấy năm trước mà!!!