NHA TRANG MÙA THU

NHA TRANG MÙA THU
MẮT BIỂN MÙA THU

Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2019

NGẪM NGHĨ KHI VÀO TUỔI "...XƯA NAY HIẾM"



           Vậy đã "thất thập" sao?! Năm tháng vô thức không đóng dấu con người, chỉ con người mới "biết đếm" ngày, giờ, năm tháng...Và "đếm đến đâu, biết đến đấy" thật!

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2019

SẸO NHỤC (TRUYỆN VỪA) - BÌNH DƯƠNG


(Kỳ 39) - Kỳ cuối và Hết.
(Tiếp theo kỳ trước)
       .......
       Chưa bao giờ cái ngõ nhỏ ấy lại chứng kiến một đám ma kỳ lạ đến vậy. Ngoài con cái trong nhà, bà con nội ngoại, đám tang có rất ít người dự. Không truy điệu ầm ĩ, không nhiều vòng hoa, không mấy tiếng khóc. Âm thanh duy nhất nghe được là dàn bát âm điện tử ê a, não nề phát ra từ chiếc catset cũ kỹ của đám kèn điếu. Sau những nghi lễ vội vã, người ta đưa người quá cố đi hỏa thiêu. Thằng Tĩnh được hoãn thực hiện lệnh triệu tập đến cơ quan điều tra cho đến hết bữa giỗ tuần đầu.

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2019

SẸO NHỤC (TRUYỆN VỪA) - BÌNH DƯƠNG

(Kỳ 38)
(Tiếp theo kỳ trước)
       .......
       Phía cuối dãy hành lang vọng lại tiếng hát véo von nhí nhảnh của cô giáo trẻ. Hơi men "Ama Kông" lúc này cứ dâng lên thái dương hầng hậc. "Thằng này chưa già đâu nhé!". Nửa mặt bên trái giần giật, còn nửa mặt bên phải cứ chai ra như miếng thịt trâu. Lão tủm tỉm cười nụ rồi chợt nhấc chiếc phích nước nóng, mở cửa sau nhẹ chân tiến về phía có tiếng nước vòi sen rào rào. Tay nhẹ nắm tay nắm cửa, lão bất chợt mở ra, chân bước hẳn vào trong phòng tắm.

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2019

SẸO NHỤC (TRUYỆN VỪA) - BÌNH DƯƠNG

(Kỳ 37)
(Tiếp theo kỳ trước)
       .......
       Đây là cơ quan thứ hai mà lão Đán chuyển đến từ sau cái đận chạy từ huyện lên tỉnh. Cơ quan đầu tiên là một cơ quan tuyên truyền. Làm việc được đâu dăm năm, đơn thư từ các địa phương, đơn vị gửi tới cứ ào ào.

Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2019

SẸO NHỤC (TRUYỆN VỪA) - BÌNH DƯƠNG


(Kỳ 36)
(Tiếp theo kỳ trước)
       .......
       Chương trình hội nghị do Bộ Giáo dục và đào tạo tổ chức tại Nha Trang sau hơn hơn hai ngày thì kết thúc.

Thứ Tư, 20 tháng 3, 2019

SỨ MỆNH KẾ TRUYỀN.


          Dòng họ Nguyễn Huy làng Mọc -Hạ đình (nay thuộc quận Thanh Xuân Hà nội) có khởi xuất từ hơn 500 năm trước. Đến nay, đã trải đến đời thứ 21 cùng hàng ngàn con cháu trải dài trên nhiều miền đất nước...

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2019

SẸO NHỤC (TRUYỆN VỪA) - BÌNH DƯƠNG

(Kỳ 35)
(Tiếp theo kỳ trước)
       .......
       Hai hôm sau, một chiếc xe hòm màu trắng nhẹ nhàng ghé cửa Trạm tiêu thụ và giới thiệu sản phẩm của xí nghiệp "Làng tre" tại khu chợ Hoàng Hoa Thám. Không ai để ý đến người đàn ông bước xuống từ trên xe trong bộ quần áo màu xẫm lịch lãm là lượt phẳng phiu. Cô kế toán là người nhận ra thằng Đán đầu tiên với cử chỉ mồm chữ O mắt chữ Ô, nghẹn mãi mới cất tiếng được: "Có phải... anh Đán không đấy! Ối giời! Cả nhà ơi, ra cả đây mà trông ông Đán này!" Mọi người đổ xô lại, ai nấy mặt mũi nửa tin nửa ngờ. Chỉ đến khi gã mở mồm: "Vâng, tôi đây" thì mọi người mới đồng thanh cùng ồ lên sửng sốt.

Thứ Ba, 12 tháng 3, 2019

SẸO NHỤC (TRUYỆN VỪA) - BÌNH DƯƠNG


(Kỳ 34)
(Tiếp theo kỳ trước)
       .......
       Ngay sau khi trở lại Sài Gòn, thằng Đán xin nghỉ một tuần lấy cớ thăm người quen bên quận Một.

Thứ Năm, 7 tháng 3, 2019

SẸO NHỤC (TRUYỆN VỪA) - BÌNH DƯƠNG


(Kỳ 33)
(Tiếp theo kỳ trước)
       .......
       Nghe tiếng thằng Lượng leo lên thùng xe: "Bà chị cầm lấy ăn cho đỡ mệt, chỉ hơn tiếng nữa là xe tới đỉnh đèo Rù Rì thôi. Chị thấy đấy, đi với bọn tôi mệt chưa?". Tiếng người đàn bà nhỏ nhẹ cám ơn ngượng nghịu: "Chú Ba tốt quá, đã làm ơn nhận người quá giang lại cho quà thế này, biết trả ơn chú thế nào ta?" "Ơn huệ gì đâu, thấy chị dáng tồi tội nên anh em tôi cho theo thôi. Nếu mỏi, chị có thể bới lấy một xấp bao bố trong góc kia ra mà ngồi dựa vào cho đỡ mỏi. Còn đi hơn trăm cây số nữa kia đấy." Nhảy lên ca bin, cậu Lượng nổ máy gài số. Chiếc xe rung nhẹ rồi lướt đi mỗi lúc một nhanh trong đêm.

Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2019

SẸO NHỤC (TRUYỆN VỪA) - BÌNH DƯƠNG


(Kỳ 32)
(Tiếp theo kỳ trước)
       .......
       Thằng Đán với tay chực mở cửa ca bin chiếc xe tải IFA chở hàng cồng kềnh bước lên thì nghe thoáng phía sau giọng Sài Gòn nhẹ bẫng: "Anh Hai, làm ơn cho em quá giang một chặng!". Quay người lại, trước mặt gã là một thiếu phụ trung tuổi, tầm ngoài bốn mươi gọn ghẽ trong bộ đồ bà ba sẫm màu. Vai khoác chiếc giỏ xách giả da màu, khuôn mặt chị ta lấp ló sau chiếc khăn rằn chỉ để lộ đôi mắt mở to đen láy, giọng khẩn khoản.