(Tiếp
theo kỳ trước)
……….
Sau
hành trình 42 tiếng đồng hồ, đoàn tàu Thống Nhất trả Anh xuống sân ga Hàng Cỏ.
Khác với mọi chuyến đi công tác khác, Anh ra cửa ga rồi lặng lẽ vào ngồi trong
phòng đợi. Giờ mới là 5 giờ sáng, con đường Lê Duẩn trước cửa ga mới chỉ có ít
người xe qua lại. Trời Hà Nội cuối thu se se, mới đầu buổi sáng mà trời đã dợm
trước một màu xanh cao vời vợi. Từ chỗ ngồi, Anh nhìn ra hè đường phía đối
diện. Hình ảnh người thanh niên năm nào ngoài hai mươi tuổi ngơ ngác đứng ngóng
người yêu trên hè phố xưa ùa về. Khi ấy, Anh đến đó để rồi vô vọng kiếm tìm
không ra người mình hẹn gặp. Nay, sau gần ba mươi năm, người đàn ông tóc đốm
bạc ngồi lặng ngẫm nghĩ về tuổi trẻ của mình. Đường phố, những ngôi nhà và
những con người tại không gian xưa nay đã thay đổi rất nhiều. Giờ đây, Anh đã
tìm lại được người mình phải tìm, mối dây ân tình đã được nối lại, nhưng cuộc
sống riêng của mỗi người lại theo hai lối rẽ khác nhau. Hai số phận, hai cuộc
đời vẫn còn đó những ràng buộc sâu nặng. Họ đã gặp nhau, dù hoàn cảnh đã khác.
Mãi tới hơn 7 giờ sáng, Anh mới lên taxi trở về nhà. Còn được nghỉ ngơi một
ngày nữa, mai Anh sẽ tới cơ quan. Vợ Anh không có nhà, căn hộ trong tòa nhà
chung cư lớn đón Anh trong yên lặng. Hơn một giờ đồng hồ sau, có tiếng chìa
khóa tra vào ổ lạch xạch.