Với mọi người
dân Việt, cảnh đẹp Hà Nội luôn là điểm hút, nơi đến, nơi nhìn ngắm thưởng ngoạn.
Thời nào cũng vậy, bất kể thời chiến hay thời bình, thời khó khăn vất vả hay thời
nay - sôi động, thay đổi nhịp sống, nhịp mưu sinh; Hà Nội luôn đem đến cho
khách vãng lai sự yên bình, an lành thân thuộc. Mỗi lần tiếp cận, là mỗi lần muốn
ghi khắc mãi trong lòng mình niềm kiêu hãnh biết thêm được mỗi nét đẹp, mỗi khoảnh
khắc khó quên của Hà Nội nghìn năm văn vật. Đã có qúa nhiều văn thơ, chữ nghĩa
viết về Hà Nội. Không chỉ có vậy, Hà Nội còn là niềm cảm hứng của âm nhạc, hội
họa, nhiếp ảnh…
TUỔI NGOÀI 60 KỂ NHƯ ĐÃ BƯỚC VÀO MÙA THU CỦA CUỘC ĐỜI MỖI CON NGƯỜI. NGƯỜI LẠC QUAN COI GIAI ĐOẠN NÀY LÀ "MÙA THU VÀNG" CỦA ĐỜI MÌNH. NGƯỜI KHÁC VỚI NỖI LO TUỔI TÁC VÀ BỆNH TẬT COI ĐÂY LÀ MỘT GIAI ĐOẠN KHÓ KHĂN. LÀ NGƯỜI LẠC QUAN TÔI COI TUỔI NÀY LÀ TUỔI ĐỦ ĐỘ CHÍN CỦA NĂNG LỰC SÁNG TẠO, CỦA TỪNG TRẢI CUỘC ĐỜI. ĐIỀU ĐÓ KHIẾN TÔI MONG MUỐN HƯỚNG TỚI SỰ CỞI MỞ. ĐÓ LÀ LÝ DO NGƯỜI VIẾT BLOG NÀY TỰ GỌI NHỮNG TÂM SỰ CỦA CÁ NHÂN MÌNH LÀ "TỰ KHÚC THU"
NHA TRANG MÙA THU
Thứ Ba, 14 tháng 2, 2017
TẢN BỘ ĐÊM HÀ NỘI XUÂN ĐINH DẬU 2017
Nhãn:
VỚI CỘNG ĐỒNG BLOGGER
Google Account Video Purchases
Hải Dương, Hai Duong, Vietnam
Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2017
THƠ VIẾT ĐẦU XUÂN ĐINH DẬU
Khu dân cư nơi
tôi sinh sống, các cụ Người cao tuổi thường hưởng ứng “Ngày thơ Việt Nam”. Từ
ngày thành lập CLB thơ Khu dân cư, cũng in được (in kiểu bình dân- “đánh máy vi
tính rồi Foto thành sách”) một tập thơ 70 bài vào năm 2015. Năm nay, các cụ hưởng
ứng “Ngày thơ Việt Nam” sớm trước mấy ngày với một buổi sinh hoạt nhỏ nhẹ, mỗi
cụ đóng góp hai bài. Mục tiêu đặt ra là sang năm…in được một tập thơ nữa.
Thứ Năm, 26 tháng 1, 2017
ĐÊM CUỐI NĂM
Chỉ hơn một ngày
nữa, chính xác là hơn 27 tiếng đồng hồ nữa năm Bính Thân sẽ trôi qua. Đêm 29 tết,
thả bộ trên vài đường phố chính ở khu vực trung tâm thành phố không khí Tết đã
phảng phất trên đường. Những con phố nhỏ tấp nập người xe. Những gian hàng bán
đồ Tết vẫn sáng đèn mong đón những người khách cuối năm. Người trẻ, năm nào chả
vậy luôn chiếm số đông. Đi chơi, đi ăn đêm, đi ngắm phố phường…Quanh sảnh nhà
Bưu điện tại quảng trường trung tâm, thanh thiếu niên tập trung theo dõi một cuộc
thi nhảy Hiphop do thành đoàn tổ chức. Không khí tuy chưa thật háo hức đón thời
khắc chuyển giao năm cũ năm mới, nhưng cũng tạo nên sự hối hả, chờ đợi.
Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016
NỖI NHỚ CHÂN QUÊ
Quê tôi vốn không phải ở Hải Dương. Quê nội tôi ở Làng Mọc Hạ Đình (nay thuộc quận Thanh Xuân, Hà Nội), quê ngoại ở Khả Lạc, xã Đồng Tân, huyện Ưng Hòa tỉnh Hà Đông xưa, nay cũng thuộc thành phố Hà Nội. Anh cả, và bà chị tôi được sinh ra ở làng Mọc. Một cuộc chuyển cư ngắn do công ăn việc làm của ông thân tôi vào năm 1947 đưa gia đình tôi về sống ở thị xã Hải Dương. Tôi và cô em gái được sinh ra ở Hải Dương. Cuối năm 1952, cả nhà lại về lại Hà Nội. Chú em tôi sinh vào năm 1954 tại đó (nay thì em nó không còn nữa, chú ấy hy sinh tại thành cổ Quảng Trị năm 1972…).
Thứ Hai, 28 tháng 11, 2016
VỀ THĂM QUÊ NGOẠI.
Dễ đến hơn bốn
chục năm, tôi mới có dịp về quê ngoại. Quang cảnh làng quê xưa nay đã khác nhiều
lắm. Thân mẫu tôi sinh ra ở làng quê nghèo thôn Khả Lạc, xã Đồng Tân, huyện Ứng
Hòa (tỉnh Hà Đông cũ) nay thuộc thành phố Hà Nội. Cha mẹ mất sớm, ba anh chị em
người mất vì bệnh, người làm dâu thiên hạ, người ly hương…
Thứ Ba, 16 tháng 8, 2016
NHỮNG KHUÔN HÌNH CÒN LẠI
Bất chợt lần giở lại những sưu tập
âm thanh, hình ảnh lưu trữ tôi xem lại đĩa hình "Tiếng hát mãi xanh"-
Sản phẩm chương trình văn nghệ cùng tên do Ban văn nghệ Đài Phát thanh truyền
hình (PTTH) tỉnh Hải Dương xây dựng và phát sóng tháng 4/2012.
Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2016
TRỞ LẠI CAO BẰNG
Gọi là sự "trở lại", nhưng với tôi độ dài giữa hai lần có mặt này ở Cao
Bằng có tới…ngót 50 năm! Khi tôi có mặt ở đó lần đầu, tôi mới tròn
18 tuổi vừa bước vào cuộc hành trình trưởng thành bắt đầu từ sự học hành bậc đại
học. Và sự học hành ấy cũng ngổn ngang sự
kiện.
Thứ Tư, 2 tháng 3, 2016
NHỮNG ĐỐM SÁNG TRONG ĐÊM.
Từ những năm cuối thập niên 60 của
thế kỷ trước, Tôi được đào tạo và rồi bươn chải những gần… 40 năm với một lĩnh
vực nghề nghiệp rất đỗi bình thường trong xã hội - nghề thư viện. Trong các tác
phẩm văn chương, hình ảnh thường thấy của người làm nghề này là những bóng hồng
lướt nhẹ giữa những giá sách cao, dài đầy ngồn ngộn. Bóng cô thủ thư nhỏ bé, ẩn
mình và…đôi khi mang chút sắc mơ màng.
Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2016
XUÂN VỀ - TỪ CẢM NHẬN HOA ĐÀ LẠT
Một mùa xuân mới lại đến. Sắc
xuân đang chực chờ trước cửa mỗi nhà, tiếp nhận cảm xúc của mỗi cá nhân trước
thềm năm mới. Thay vì đón năm mới bằng cách kiểm đếm năm cũ đang qua, tôi lại
hướng đến mùa xuân mới bằng một cảm nhận hoa - cảm nhận về hoa Đà Lạt. Nói đúng
hơn là cảm xúc về phong cách sắp đặt hoa của người Đà Lạt qua chuyến đi Tây
Nguyên vài tháng trước. Một cảm nhận bất chợt đón xuân về.
Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2015
NẮNG GIÓ BAN MÊ VÀ SẮC HƯƠNG NGÀN HOA ĐÀ LẠT.
Ngót một tuần lễ cho hai điểm đi
và đến không phải là con số ấn tượng gì. Nhưng nếu bạn đặt chân lên hai địa
danh Ban Mê Thuột và Đà Lạt thì với con số ít ỏi ấy ấn tượng lớn nhất là tiếc
nuối. Tiếc nuối vì chuyến đi quá ngắn, quá vội, quá "cưỡi ngựa xem
hoa"…Dù vậy, những ấn tượng thu được thì quá… ngợp.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)