NHA TRANG MÙA THU

NHA TRANG MÙA THU
MẮT BIỂN MÙA THU

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2018

SẸO NHỤC (TRUYỆN VỪA) BÌNH DƯƠNG


(Kỳ 2)
(Tiếp theo kỳ trước)

       ........Ở nơi phố núi này, học hành được như cu Đán đâu có nhiều?!. Mỗi tuổi mỗi lớn, cái mà nó vỡ vạc được thêm ra lại là cái điều rằng làm cái thằng hèn, muốn yên thân phải biết thêm cái phận lụy. Thằng Đán biết lụy mọi thứ, nhũn như chi chi trước bất cứ đứa lớn hơn hoặc có sức vóc, khôn lanh hơn. Biết bợ đỡ người có uy hơn mình và chịu luồn cúi trước người có quyền hình như là thứ khiếu năng "trời cho" của nó.

Thứ Hai, 24 tháng 9, 2018

SẸO NHỤC (TRUYỆN VỪA) - BÌNH DƯƠNG

Truyện đăng lại, sau khi có sửa chữa và bổ sung...Tác giả giữ bản quyền!

(Kỳ 1)

       Trời mùa đông chuyển sang cuối chiều đã lâu lắm. Qua khe cửa lối ra hành lang, nền trời phía ngoài đang chuyển dần sang màu xám sậm. Ấy vậy mà trong căn phòng nhỏ này, mọi thứ cứ chết lặng. Không bóng người qua lại, không gian lờ nhờ không nhìn rõ mặt người. Mọi thứ trong cái không gian bé nhỏ này như bị đóng cứng cô đặc lại, mặc cho những tia nắng cuối cùng còn dây rớt của ráng chiều ngoài kia dần tắt hẳn.

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2018

PHÚC PHẬN ĐÀN ÔNG (TRUYỆN – KỲ 32) BÌNH DƯƠNG


(Tiếp theo và hết)
Sau bốn tháng trời tất bật, lo toan cuối cùng ngôi nhà tình nghĩa "trong mơ" của xí nghiệp trao cho cũng hoàn thành.

Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2018

PHÚC PHẬN ĐÀN ÔNG (TRUYỆN – KỲ 31) BÌNH DƯƠNG


(Tiếp theo kỳ trước)
Trời tháng bảy nắng hanh vàng roi rói, mây trắng buông nhẹ từng đám từng đám hoa bông đây đó giữa trời xanh. Rừng cọ, đồi chè ngan ngát một màu lá xanh mướt mắt chung quanh. Nghĩa trang dành cho các mộ phần đã cải táng của xã xếp lớp lớp thẳng hàng. Đâu đó trên mặt nhiều ngôi mộ còn vấn vương khói hương các gia đình ra sửa mộ. Nhiều đĩa hoa trên mộ còn tươi nguyên, cánh vẫn đọng vài giọt sương lấp lóa dưới nắng. Không khí yên bình, mơ hoặc…

Thứ Tư, 11 tháng 7, 2018

PHÚC PHẬN ĐÀN ÔNG (TRUYỆN – KỲ 30) BÌNH DƯƠNG

(Tiếp theo kỳ trước)
Bà Phúc chầm chậm kể lại cho các con nghe câu chuyện mình gặp được quý nhân bên đường giữa cơn mưa gió, giữa sự gằng giật sống chết sinh tử hơn ba mươi năm trước. Những vất vả, chật vật, những thiệt thòi phải chịu của người đàn ông không quê hương bản quán, không biết mẹ cha là ai gắn bó với mẹ con bà từ lúc thằng Được mới lọt khỏi lòng mẹ…

Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2018

PHÚC PHẬN ĐÀN ÔNG (TRUYỆN – KỲ 29) BÌNH DƯƠNG


(Tiếp theo kỳ trước)
- Bà về rồi mình ơi!
Thằng Được réo toáng lên khi thấy bà Phúc đẩy chiếc xe lăn chở ông đi từ góc sân vào cửa nhà. Cô con dâu cũng quáng quàng vén màn bước ra, mặt mũi rạng rỡ: "Bà! Ông và chúng con ngày nào cũng trông ngóng bà…"

Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018

PHÚC PHẬN ĐÀN ÔNG (TRUYỆN – KỲ 28) BÌNH DƯƠNG

(Tiếp theo kỳ trước)
Để hai người phụ nữ đi phía trước, thằng đàn ông ngoại quốc lầm lũi đi sau vài bước. Bộ quần áo màu xanh chàm bạc mốc bẩn thỉu nhăn nhúm, thắt lưng vải to bản buộc ngang bụng giắt con dao rừng sắc lẹm mỏ quắm nhọn gớm ghiếc. Dáng đi lắc lư khuyềnh khoàng của gã không khác mấy kiểu dáng đám lái heo nhà quê đưa lợn nọc đi phối giống. Đầu đội chiếc mũ lá rộng vành chóp cao xơ sước, mép ngậm chiếc ống điếu dài cả gang tay hôi rình gã cứ im lặng đi phía sau.

Thứ Hai, 2 tháng 7, 2018

PHÚC PHẬN ĐÀN ÔNG (TRUYỆN – KỲ 27) BÌNH DƯƠNG

(Tiếp theo kỳ trước)
Hai ngày leo trèo, luồn rừng lội suối. Qua một đêm, sáng ra bà Phúc thấy cùng đi với mình chỉ còn hai cô gái trẻ tầm tuổi ba mươi, ba hai. Người dẫn đường cũng vậy. Không còn người đàn ông lầm lũi ít nói hôm trước nữa mà thay ông ta là một người đàn bà béo tốt, mắt một mí miệng rộng vai ngang dáng không còn trẻ, cỡ ngoài năm mươi. Người này nói được tiếng Việt lơ lớ: "Các pà, các cô đang trên đất Vân nam rồi. Khôông… có đường quay lại đâu! Pỏ trốn là chết mất xác đấy…"

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

PHÚC PHẬN ĐÀN ÔNG (TRUYỆN – KỲ 26) BÌNH DƯƠNG


(Tiếp theo kỳ trước)
Choàng tỉnh, nghe cái giọng quen quen hối thúc xuống xe. Bà Phúc đưa mắt nhìn người đàn ông giọng khàn khàn vừa nói. Sao?! Hắn đó sao…hơn ba chục năm rồi mà cái dáng lòng khòng của hắn chẳng thay đổi bao nhiêu, chỉ có khuôn mặt là già cấc vô cảm. Đôi lông mày đen rậm như vết nhọ quệt ngang gốc mũi, giấu đôi mắt nhìn kỹ cứ đểu đểu. Đúng nó rồi, cái thằng dẻo mồm chết dẫm... Bà Phúc thấy như có cục đá đè ngang ngực, chỉ muốn thét lên. Cái thằng hồi nào chơi xong đã đời rồi vắt chân chạy mất dạng kia sao?!…

Thứ Ba, 26 tháng 6, 2018

PHÚC PHẬN ĐÀN ÔNG (TRUYỆN – KỲ 25) BÌNH DƯƠNG


(Tiếp theo kỳ trước)
Cho đến một ngày, ông Toàn bất ngờ trúng cảm ngoài bờ giếng sau khi tắm lúc chiều tối. Từ lúc vào nhà ông chợt thấy người cứ mệt thỉu dần. Mồm miệng nhạt nhẽo, không muốn ăn uống gì. Bà Phúc đặt vội bát cháo nóng, xúc đâu được vài thìa vào miệng thì ông nôn ra hết, người đầm đìa mồ hôi mà cứ kêu rét từ trong ruột rét ra răng đánh vào nhau cầm cập. Xoa nóng người cho chồng rồi đỡ ông lên giường ngủ sớm, bà Phúc còn cẩn thận ủ cho ông bát cháo sợ đêm ông đói ăn cho đỡ mệt.